17 ngày 59. Ăn tối chưa ae 😁. 59 bình luận. Chia sẻ lên Fact. Tags: tinhtefact. Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^ 3^) TÍCH CỰC. 17 ngày. Chưa luoooooon. Chim vừa ăn vừa đáp: " Ăn một quả, trả cục vàng may túi ba gang, mang theo mà đựng ". Người em nghe chim nói vậy, cũng đành để chim ăn. Mấy hôm sau, chim lại đến ăn khế. Ăn xong chim bảo người em lấy túi ba gang đi lấy vàng. Người em chạy vào nhà lấy chiếc túi ba gang Anh ăn như vậy không ít lần em à. Thường anh hơi lười biếng nhưng khi cơ thể không khỏe, anh sẽ bắt nó phải siêng hơn, vì anh sợ khi nằm xuống sẽ không đứng dậy nổi. Như vừa rồi tiêm vaccine đó em, cơ thể anh rã rời, chỉ muốn nằm thôi, nhưng anh bắt mình sáng đi bộ Tống Tương Tư theo bản năng nắm chặt lọ sữa rửa mặt trong tay một chút, sau đó liền nhắm mắt lại, khi đã định thần lại liền không nhanh không chậm bước chân đi về phía trước, lúc bước qua Hứa Gia Mộc, Tống Tương Tư có thể tinh tường cảm giác được ánh mắt Đối với mì ăn liền, PGS.TS Thịnh cho biết, người ta áp dụng 1 trong 2 cách: chiên hoặc sấy khô để làm giảm độ ẩm trong vắt mì. Chiên vừa làm chín sợi mì bằng nhiệt độ sôi của dầu (diệt khuẩn), làm cho vắt mì có mùi vị thơm ngon vừa làm thoát hơi nước (làm khô Các khóa học đều được đầu tư công phu bởi thầy Linh Cani. Nội dung gồm cả Lí thuyết và bài tập được chữa kĩ. Em sẽ nhanh chóng nghiện học tiếng Anh và có được kết quả ngoài tầm mong đợi nếu chịu bỏ ra 1-2h mỗi ngày cho khóa học. Đã có hàng trăm học viên ONLINE kcG5kE. Tag Archives Lại đi theo anh liền ăn luôn em [Chuyển ver/Edit] [H văn] [VKook] Lại đi theo anh liền ăn luôn em. Tác giả Dục Hiểu. Thể Loại Hiện đại, ngọt văn, ấm áp, trước ngược sau ngọt, biệt nữu công x tiểu cật hóa thụ, H văn, 1×1, HE. CP Kim Tại Hưởng x Tuấn Chung Quốc. Tình trạng bản gốc Hoàn 23 chương Tóm tắt Dài quá nên méo muốn viết đọc đi rồi biết v *NOTE Truyện chưa có sự đồng ý của tác giả và editor, vui lòng không mang ra ngoài. MỤC LỤC ☁ Chương 1 Ca khúc Lại Là Anh Đây do ca sĩ Táo thể hiện, thuộc thể loại Rap Việt. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát lai la anh day mp3, playlist/album, MV/Video lai la anh day miễn phí tại Lời bài hát Lại Là Anh Đây Nhạc sĩ Táo Lời đăng bởi thongthong05 Ɛm sẽ lại nói rằng điều đó quá khó với anh Đừng tỏ ra là mình quуết tâm Ɛm là người hiểu anh nhất Ѕự chung thủу tởm lợm của anh chỉ đến lúc anh không còn ai để trò chuуện Ɲếu quả thật em nhìn thấу được con người anh từ góc nhìn anh không thể Hãу cho anh biết lý do tại sao Tại sao anh lại có cảm giác nàу... Lúc anh tắt đèn trong phòng, là khi mặt trời mở sáng Kéo rèm che bên ngoài để đôi mắt khỏi ngỡ ngàng Vẫn hу vọng tìm được trọn vẹn từ điều dở dang Mà em bỏ lại những ngàу rõ dài, chẳng còn có ai nghe lời thở than Từ anh, biết là không nhưng mong được nhớ Tắt tất cả những gì phát thanh, để ngồi buồn nghe thấу lồng ngực thở Anh biết bản thân vẫn còn chực chờ con tim nức nở mỗi lần xe qua Thêm một ngàу nhìn bóng xế tà ùng những cảm xúc anh không thể tả, tự huуễn hoặc là cũng dễ mà Anh thấу như mình bể nát, từ tận sâu bên trong bể ra Ɛm ơi, sao anh thua cho một kẻ lạ Ɛm có chắc là ngoài với anh em đã không thêm lần nào nhẹ dạ Để không còn nghe những lời hứa suông, Không còn mệt mỏi với người chứa buồn Không còn phải làm những gì chưa muốn Ɲhư anh dụi mắt mỗi lần mưa tuôn Và em à, Anh lại mơ thấу mình bên nhau Điều ngạc nhiên là anh vẫn thức, không ngừng thêm đau trong từng đêm thâu. Đừng hiểu lầm anh Anh biết là phải chấp nhận có những thứ giữa chúng ta đã thực sự qua đi Anh không níu kéo haу dằn vặt gì nữa hỉ là những gì anh hứa anh vẫn muốn thực hiện dù ở vị trí nào Không cần phải là người уêu để có thể nhắc em ngủ sớm giữ sức khỏe, mua snack trữ sẵn những lúc em đói bụng giữa đêm Một người bạn cũng có thể làm tốt việc đó dù với anh hơi ngượng ngùng... Lại là anh đâу, xin lỗi vì làm phiền Ɲếu anh gọi cho em lần nữa thì mới chắc chắn anh đang điên Vì khi đau ai mà không hoài u sầu ô đơn trong lòng, đêm ngàу như nhau trôi dần qua Trên từng khoảng kim, nhích chậm rãi theo vòng quỹ đạo của đồng hồ Mặt của anh vẫn ngửa nhìn lên lần lượt hết ướt lại hong khô Ɛm dọn đi, để con tim nàу trống chỗ Anh thì không còn muốn ai thuê, sống một mình đầу thống khổ Anh có thể viết, có thể vẽ, có thể chụp, có thể hát Ɲhưng không thể tìm lại được hôm qua do sơ ý mà để lạc Rồi nhạc của anh cũng không còn buồn, tim của anh thì nguội lạnh Anh sẽ cố tận dụng thời gian trước khi em buông lời đuổi anh Ɛm à, anh vẫn còn nhiều điều chưa nói Đáp án của những lần anh tự hỏi “sao buồn chưa vơi?", mỗi lần mưa rơi Anh tìm cả đời cho câu trả lời, nhưng sao rã rời mà không thấу Xin lỗi em vì cuộc gọi nàу, xin lỗi em vì hôm naу... Anh ngồi trong phòng của anh, để thấу anh ngồi trong một căn phòng khác Ɲhưng trong tim của mình trống rỗng và tuуệt vọng với kế hoạch tìm lại chút vui vẻ nào đó mà anh để trôi đi lãng phí trong quá khứ Anh tự hỏi ngoài kia những kẻ lạc quan cũng như anh với cái vỏ bọc ấу để bình уên không bị ai soi mói khi trở về nhà ôm mặt khóc... “Hầy, nếu như cậu thật sự lo lắng, liền đi tìm cậu ta đi, một khi đã thích thì phải nắm cho thật chặt a.” “Ai… Ai nói tớ thích cậu ấy chứ.”“Hở? Chẳng lẽ không phải sao?” Đối phương gởi qua một cái emo kinh ngạc, “Mấy ngày nay thấy tâm tình của cậu vẫn cứ tồi tệ như vậy, hơn nữa còn thường kể cho tớ nghe những chuyện giữa cậu với cậu bạn kia, nếu không phải là thích người ta rồi thì làm sao lại để ý tới cỡ này nha?” Diệp Thần thấy những lời đối phương gởi qua, đột nhiên có chút không biết làm sao, đột nhiên cái từ thích này xông vào đầu óc của cậu, giống như là không cách nào vẫy ra khỏi tâm trí, hiện tại cậu chỉ mới tiếp nhận chuyện Quý Vũ Khâm là đồng tính luyến ái mà thôi, thế nhưng nhanh như vậy đã chuyển sang phương diện mình cũng thích y thì… “Quên đi, gởi chút đồ tốt cho cậu xem này, thế nhưng phải giấu kỹ chút nha. Hi vọng sau khi cậu xem xong rồi tâm tình có thể tốt hơn được đôi chút.”Diệp Thần nhìn thấy cậu ta gởi file video qua, nhấp nhận, “Cảm ơn, là cái gì vậy?”“Tự xem đi.”May là mình đang trùm mền chơi máy tính, hơn nữa còn đang đeo tai nghe, không thôi nhất định là chết chắc rồi! Vẻ mặt Diệp Thần đỏ bừng nhìn hai nam nhân lõa thể trên màn hình. Thảo nào vừa nãy lúc mới bắt đầu xem cậu còn cảm thấy không thích hợp! Chờ đến thời điểm thấy một nam sinh suất khí đang chuẩn bị cắm vào nơi đó của một nam sinh khác, rốt cục Diệp Thần cũng không xem tiếp được nữa, đỏ mặt khép máy tính biến thái quá ghê tởm, hiện tại trong đầu Diệp Thần chỉ có một suy nghĩ như vậy. Nhưng mà vì sao tim lại đập nhanh đến thế a… Hơn nữa thân thể rất nóng, Diệp Thần cuộn lấy chăn co rúc ở trên giường, không biết phải làm thế nào để áp chế cái loại cảm giác này của mình. Nóng quá… Chờ đến khi Diệp Thần kịp nhận thức, cậu mới phát hiện ra nơi đó của mình đã nổi lên phản ứng. Thực sự là cậu rất muốn khóc lên. Xem mấy chuyện biến thái gì đó thì thôi đi vậy mà còn nổi lên phản ứng nữa chứ… Cậu nỗ lực nằm trên giường để chính mình tĩnh táo lại, nhưng không có chút tác dụng nào cả, chỉ cần vừa nhắm mắt lại, cậu sẽ nhớ tới gương mặt của Quý Vũ Khâm, nhớ tới ngày đó y dựa vào mình gần như vậy, hương vị ngọt ngào dễ ngửi kia. Nhớ tới y nói bên tai mình, còn sờ soạng lên nơi đó của mình… Diệp Thần liền bi ai phát hiện thân thể mình nổi lên phản ứng càng thêm mãnh liệt hơn. Đột nhiên rất muốn xem tiếp…Diệp Thần nghĩ nhất định là mình đã điên rồi. Thế nhưng chờ đến khi cậu thực sự mở máy tính ra bật đoạn video đó lên một lần nữa, cậu cảm giác hình như mình đã hết thuốc chữa.“A… ha… Lớn quá… Ưm ông xã… Thao em…”Từ tai nghe truyền đến tiếng thở dốc của nam hài càng lúc càng lớn, biểu tình của hai người trên màn hình cũng rất hưởng thụ. Hình như thực sự rất thoải mái… Diệp Thần cảm thấy phía dưới của mình trướng đau càng thêm lợi hại.“Thao em… Bên trong… Sâu hơn một chút… Ưm a… A a…” Thiếu niên cố sức tách mông mình ra, để cho nam nhân thao đến càng sâu. Diệp Thần xem tới đoạn này thì tiểu huyệt phía dưới cũng nhịn không được mà rụt lại một sao bây giờ… Hình như có chút ướt… Vì sao thân thể của mình lại… Dâm đãng như vậy chứ. Diệp Thần xấu hổ che lấy đôi mắt của mình, thế nhưng lại không có cách nào ngăn chặn được âm thanh.“A… ha… A a… Thật thoải mái… Ông xã thao đến thật thoải mái… Dùng sức… A… ha…”Hai người trên màn hình càng ngày càng kích động, đã sắp đến cao trào rồi. Cả người Diệp Thần cũng bắt đầu chịu ảnh hưởng của tình dục mà chuyển sang màu hồng nhạt. Tay nhịn không được đưa đến phía dưới dục vọng của mình bộ lộng, nhưng khi nhìn đến nam hài bị thao cực kỳ thoải mái trên màn hình kia, Diệp Thần lại cảm thấy hình như mình còn thiếu thiếu cái gì đó…Phía sau, có hơi ngứa. Diệp Thần xấu hổ nghĩ đến. Thực sự rất muốn chạm vào nó, nhớ lại cảm giác ngày đó Quý Vũ Khâm sờ lên chỗ kia của mình, Diệp Thần liền thấy càng thêm kích động. Rốt cục, tình dục đang không ngừng tăng vọt đã đánh bại lý trí yếu ớt, tay của Diệp Thần chậm rãi chuyển từ phía trước tới phía sau. Chạm vào huyệt khẩu đã có chút ướt át của mình.“Ưm a… A… ha… Ông xã thao tiểu huyệt của người ta thật thoải mái… Muốn chết… A a a a…”Diệp Thần nghe thấy tiếng rên rỉ động tình của nam hài, cũng nhịn không được mà chậm rãi cắm ngón tay vào phía sau mình. Rốt cuộc tiểu huyệt vốn trống rỗng đã đạt được chút thỏa mãn, hơn nữa còn có cảm giác thoải mái đến lạ muốn… Sâu hơn một chút… Lúc này đột nhiên Diệp Thần rất muốn được rên rỉ lớn tiếng như nam hài trên màn hình kia, cầu nam nhân thao cậu. Nếu không phải chút lý trí còn sót lại nói cho cậu biết hiện tại vẫn còn đang ở trong ký túc xá, có thể cậu đã làm ra chuyện gì đó rất mất mặt luôn tay thon dài không ngừng ra vào trong hậu huyệt của mình, thế nhưng chỉ chốc lát sau, Diệp Thần lại cảm thấy không đủ, nhìn đến dương vật vừa to vừa dài của nam nhân trên màn hình, thao đến mức thiếu niên kia rất thỏa mãn, chính mình cũng khát vọng có được một vật to dài như vậy đâm vào bên trong tự chủ được đã tăng lên ba ngón tay, thế nhưng thủy chung vẫn không đủ dài, sáp không đến nơi khiến mình thoải mái nhất. Tuy nhiên đối với lần đầu tiên của Diệp Thần mà nói, thế này đã là phi thường kích thích rồi.“Ưm hmm…” Diệp Thần cắn chặt lấy gối nằm của mình, không để cho chính mình phát ra thanh âm, mắt đã có chút ướt, gương mặt bởi vì bị tình dục kích thích mà đỏ bừng lên. Bên tai truyền tới thanh âm giao hợp phành phạch’, trong đầu cậu… Lại không tự chủ được mà hiện ra gương mặt suất khí của Quý Vũ tượng ra hình ảnh nam nhân kia ở phía sau hung hăng thao làm chính mình, dùng tính khí thô to không ngừng ra vào trong lỗ nhỏ của mình, Diệp Thần càng cảm nhận được kích thích trước nay chưa từng ca ca… Còn muốn… Hmm ưm… Cho em… Diệp Thần một bên cắm vào cơ thể mình một bên học theo nam hài trên màn hình âm thầm thốt ra những tiếng rên rỉ đáng xấu hổ. Ánh mắt này lần thứ hai khiến cho hạ thân của Quý Vũ Khâm căng thẳng. Trong lòng nhịn không được thầm mắng một câu thô tục, thực sự bản thân mình đã không còn cách nào để nhịn nữa rồi, đã từng nhiều lần nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu này ăn qua những món bánh ngọt do mình làm ra, tưởng tượng ra bộ dáng em ấy ngậm lấy phía dưới của mình, y liền cảm thấy dương vật sắp nổ tung."Tiểu Thần có đói không? Có muốn ăn bánh ngọt không?" Cảnh này không khác nào một đại hôi lang đang dụ dỗ tiểu bạch thỏ vào bẫy, Quý Vũ Khâm chỉ kém không lộ ra hai cái răng nanh nữa liền đủ bộ luôn thấy y hỏi mình có đói bụng không, Diệp Thần có chút không rõ tại sao, hiện tại phía dưới của cậu đang cứng rắn như vậy, hậu huyệt lại còn đang chảy ra dâm thủy, lúc này làm gì còn sức lực đi nghĩ tới mấy cái vụ đói bụng này nọ kia chứ?Đột nhiên Quý Vũ Khâm đứng dậy cầm lấy đĩa bánh đặt trên bàn, y lấy ra một cái bánh kem màu hồng nhạt, bên trên còn có một lớp kem tươi mới, lập tức Diệp Thần cảm thấy mình rất không có khí phách mà nuốt một ngụm nước bọt, quả thực giống như là bản năng tiểu cật hóa này vừa nhìn đến bánh kem thì hai mắt liền phát sáng, Quý Vũ Khâm vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều cười cười, bất quá cũng không uổng mình hiểu rõ em ấy nhất, cho nên mới biết được dùng cái gì có thể khiến em ấy dễ dàng mắc câu nhất."Thần Thần có muốn ăn không?"Lúc mới làm xong thì không chịu cho mình ăn, hiện tại vào cái loại thời điểm này lại đưa cho mình, Diệp Thần càng cảm thấy kỳ quái, nhưng nhìn đến miếng bánh kem nho nhỏ cực kỳ mỹ vị kia, hầu kết liền nhịn không được mà tiếp tục chuyển động. Ngay lúc mình vươn tay muốn cầm lấy, đột nhiên nam nhân lấy một ngón tay quét lấy phần kem tươi cùng mứt hoa quả ở phía trên, sau đó... Bôi lên cái chỗ kia!Diệp Thần đang nhìn theo nên đương nhiên thấy được động tác của Quý Vũ Khâm, vừa nãy chính mình vẫn khắc chế không nhìn đến nơi đó thì còn đỡ, hiện tại vừa nhìn vào, xoát cái mặt của Diệp Thần liền đỏ bừng lên, thế nhưng hết lần này tới lần khác ánh mắt lại không có cách nào dời đi khỏi chỗ nhân từ từ bôi kem lên nơi đó của mình, bên trên côn thịt tráng kiện là thứ mình yêu nhất, lúc bôi lên cái vật kia rồi thì nhìn qua càng thêm dâm mỹ, đột nhiên Diệp Thần cảm thấy cái đó của mình lại ngưỡng cao đầu hơn nữa rồi."Nếu Thần Thần muốn ăn, liền tự đến ăn đi nha." Nam nhân mỉm cười nhìn cậu, thế nhưng cái nụ cười kia đối với Diệp Thần mà nói, giống như là một thứ độc dược, chỉ cần tiến lên một bước liền dẫn cậu vào vực sâu vạn trượng. Chờ đến khi bản thân kịp phản ứng, miệng của cậu đã chuẩn xác cách nơi đó không quá 5cm. Trong đầu không ngừng có một thanh âm tự nói với mình là không được dâm loạn như vậy nữa, hiện tại rời đi vẫn còn kịp đó, thế nhưng Diệp Thần nhìn đến thứ trước mắt, cậu chỉ cảm thấy... Hình như cái thứ bên trên ăn thật ngon a... Vừa nãy mình đã rất muốn ăn rồi, thậm chí hiện tại còn ngửi được mùi bơ nữa nè. Chỉ liếm một chút thôi... Chắc sẽ không sao đâu Thần không đợi nổi đến khi đầu óc mình kịp phản ứng, cậu đã vươn lưỡi ra liếm qua quy đầu của Quý Vũ Khâm. Chỉ mới liếm một cái như thế, Diệp Thần liền cảm nhận được côn thịt cứng rắn nóng hổi kia kích động đến nổi giật bắn lên, cứng như thế thì... Nhất định là Quý ca ca đã phải nhịn rất khổ cực rồi đi. Diệp Thần mặt đỏ tim đập nghĩ nghĩ. Trước đây đều là Quý ca ca giúp cậu, thế nhưng chính anh nhưng vẫn phải chịu đựng a, vậy hiện tại cậu cũng muốn giúp lại Quý ca ca. Hơn nữa lúc nãy mới thử qua, dường như cũng không có mất thể diện như trong tưởng tượng a, Diệp Thần liền cứ như vậy mà liếm sạch sẽ phần kem ở bên trên, sau đó ngậm lấy quy đầu của Quý Vũ Khâm vào, do nó quá lớn nên bản thân không có cách nào ngậm vào hết, chỉ có thể mút lấy một phần của quy đầu vào trước, không biết có phải là do chính mình vừa mới ăn kem xong hay không, hiện tại chỉ cảm thấy cái thứ này của Quý ca ca phi thường mỹ vị, vừa nóng vừa lớn, hơn nữa còn mang theo hương thơm của chiếc bánh khi nãy, Diệp Thần cảm thấy có chút ý loạn tình mê, mặc dù không có kỹ xảo gì đáng kể, nhưng lại liếm đến càng thêm ra sức. Quý Vũ Khâm cũng không nghĩ tới Diệp Thần sẽ chủ động liếm lên nó, vốn tưởng rằng bản thân còn phải chậm rãi hướng dẫn một lát nữa, thế nhưng Diệp Thần hoàn toàn giống như là vô sự tự thông, đã tự mình hiểu rõ nên làm thế nào rồi. Cũng không phải không biết, cho dù mình dùng kem để hấp dẫn, nếu như không phải Diệp Thần thực sự yêu mình, với tính cách của em ấy cơ bản là sẽ không làm ra hành động như vậy, nghĩ đến đây, trong lòng Quý Vũ Khâm càng thêm cảm rằng kỹ xảo rất trúc trắc, thế nhưng y lại cảm nhận được khoái cảm trước nay chưa từng thật nhiều kem tươi và mứt hoa quả đến tận phần gốc của dương vật, quả nhiên bé con tham ăn này vẫn đuổi theo, ngậm lấy tính khí của Quý Vũ Khâm vào càng sâu hơn. Giống như đang đùa giỡn tiểu sủng vật mình yêu quý nhất, Diệp Thần như vậy khiến y thấy yêu thương không thôi."Thần Thần, bánh kem ăn ngon không?" Thanh âm của Quý Vũ Khâm đã trở nên khàn khàn, từ mồ hôi rịn ra trên trán y đã có thể thấy được y đang có bao nhiêu khoái cảm, chỉ là y vẫn nhịn xúc động muốn đè đầu Diệp Thần xuống không ngừng trừu sáp mà thôi."Ưm... A..." Trong miệng còn đang hàm chứa côn thịt của nam nhân, căn bản là Diệp Thần nói không nên lời, chỉ có thể chật vật gật đầu."Côn thịt của ca ca ngon hơn hay là bánh kem ăn ngon hơn nha?"Diệp Thần xấu hổ không dám trả lời, thế nhưng Quý Vũ Khâm lại không buông tha cho cậu, rút một phần dương vật trong miệng cậu ra, sau đó nâng cằm của Diệp Thần lên, để cậu đối diện với mình."Thần Thần phải nói thật đó nha."Diệp Thần xấu hổ đến đỏ mặt, cậu còn chưa từng nói qua những lời như vậy đâu, làm sao mà nói ra được cho được cơ chứ, trong miệng còn đang hàm chứa quy đầu của nam nhân, khóe mắt hồng hồng thấm đẫm nước mắt, lúc này đột nhiên Quý Vũ Khâm rút quy đầu ra chậm rãi ma sát lên môi của cậu, chuyển động trước sau bôi dịch thể trong suốt đang được phân bố ra ngoài lên đôi môi hồng hồng của Diệp Thần, nhìn qua cực kỳ mê người. Diệp Thần cứ ngốc ngốc như vậy tùy ý để nam nhân lộng, hoàn toàn đã quên đẩy y ra."Phía sau còn ngứa không?" Quý Vũ Khâm bóp bóp lên nụ hoa đang sưng đỏ của Diệp Thần."A... ha! A... Ngứa...""Muốn ca ca cắm vào thao em chứ."Diệp Thần đỏ mặt không nói gì, Quý Vũ Khâm lại nói tiếp, "Thần Thần phải trả lời vấn đề ban nãy anh mới hỏi a, là thịt heo bổng của ca ca ngon hay là bánh ngọt ăn ngon hơn đây?" "Cút, tôi đã nói là tôi không về nhà rồi, cậu không nghe thấy sao?!" 15 tuổi là lúc bước vào thời kỳ phản nghịch của thiếu niên, thường ngày lại không có ai ở nhà, Quý Vũ Khâm cũng sẽ giống như những đứa trẻ khác, bắt đầu trở nên thích chơi bời. Có chút nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua nam sinh đi theo phía sau mình, thế nhưng đối phương lại không bởi vì lời đe dọa của y mà dừng bước, vẫn bám sát theo phía sau mình như trước đây."Bác gái có nói, tan học phải cùng nhau về nhà..." Thanh âm của Diệp Thần mềm nhẹ, nhưng giọng nói cũng rất kiên định."Cậu có thấy phiền hay không.""Đại ca, có muốn tụi em giáo huấn nó một trận không?" Vài nam sinh có số tuổi không chênh lệch hai người họ là bao đi bên cạnh Quý Vũ Khâm thấy người trước mặt lộ ra vẻ tức giận, vội vã nịnh nọt Vũ Khâm không nói gì, chỉ lạnh lùng quét mắt qua bọn chúng, sau đó liền xoay người rời đi. Thấy đại ca không phản đối, vài tên tiểu quỷ lập tức vây lấy Diệp Thần, không biết là ai động thủ trước, đầu tiên là đẩy nhẹ Diệp Thần, Diệp Thần lảo đảo một cái, sau đó liền ngã xuống đất, tiếp theo những người khác liền đồng loạt xông lên, bắt đầu cậu một đấm tôi một đá đánh lên, kỳ thực bọn chúng không có thù oán gì với Diệp Thần cả, chỉ là người này khiến cho đại ca chán ghét, nhất định bọn chúng cũng phải ghét theo, người đại ca muốn dạy dỗ, nhất định bọn chúng sẽ không thủ hạ lưu tình. Trẻ con 14 15 tuổi đã bắt đầu bước vào thời kỳ phản nghịch, liền thích kéo bè kết phái, liên hợp lại khi dễ một bạn học, ở trong mắt bọn chúng đánh nhau là một chuyện rất anh dũng, đương nhiên cả bọn sẽ không thủ hạ lưu tình là bọn chúng không biết quan hệ giữa hai nhà Diệp gia và Quý gia, cho rằng bất quá Diệp Thần cũng chỉ là một người theo đuôi Quý Vũ Khâm giống bọn chúng mà Thần chỉ cảm thấy trời đất có chút quay cuồng, toàn thân đều đau nhức, bên tai còn lởn vởn tiếng cười nhạo của đám học sinh, nhưng nắm đấm vẫn không có đình chỉ rơi xuống, cậu vừa định giằng co lại bị người khác đè xuống, sau đó chúng tiếp tục đánh tới. Nhưng mặc dù như vậy cậu cũng không dự định cầu xin bọn chúng, thậm chí ngay cả nước mắt cũng không hề rơi xuống. Cậu chỉ khẽ cắn môi, chịu đựng đau đớn trên người. Không biết đợi bọn chúng đánh xong rồi có thể đuổi theo Quý ca ca kịp hay không đây... Chính mình đã hứa với bác trai bác gái khi bọn họ không ở đây phải chăm sóc anh ấy cho thật tốt, không để cho anh sau khi tan học sẽ chạy loạn khắp nơi... Nghĩ tới đây Diệp Thần cảm thấy có chút gấp gáp, thế nhưng ngay cả khí lực đẩy những tên đang đè trên người mình ra cũng không có."Cút." Đúng lúc này, vang lên một thanh âm lạnh như băng, Diệp Thần đã có chút mơ mơ màng màng, cậu chỉ cảm thấy đột nhiên những nắm đấm rơi xuống người mình đã biến mất."Đại ca." Một thanh âm ngượng ngùng hô lên."Là ai động thủ trước." Giọng của thiếu niên vẫn bình thản như trước, nhưng so với khi nãy đã tăng thêm vài phần sắc bén, khiến cho bọn chúng có chút sợ hãi."Nó!""Không phải, đại ca, là nó!" Ngay thời điểm bọn chúng đang tiếp trước nối sau trốn tránh trách nhiệm, Quý Vũ Khâm không chịu nổi chuyện mấy người đó cứ chối cãi, trực tiếp đạp toàn bộ bọn chúng té xuống đất, sau đó hung hăng đánh cho mỗi đứa một trận."Tao có nói cậu ấy là người mà bọn bây có thể đụng vào được hay sao.""Cút."Mấy nam sinh đang nằm dưới đất lúc này đây đã bị đánh đến không nói nổi, rõ ràng cũng chỉ mới 15 tuổi, nhưng trên người Quý Vũ Khâm lại vĩnh viễn có loại khí thế hung hăng siêu việt so với bạn cùng chăng lứa, thấy y thực sự nổi giận, bọn chúng biết nếu tiếp tục ở lại chỗ này nhất định sẽ bị đánh đến thê thảm hơn nữa, thế là vội vã bò dậy từ dưới đất, toàn bộ chạy đi nhanh như chó kia, lần sau còn dám đi theo mình nữa nhất định sẽ đánh cho bọn chúng tàn phế luôn, Quý Vũ Khâm thầm giễu cợt ở trong lòng một tiếng. Quay đầu lại nhìn về phía người đang nằm trên đất, bị đánh đến mặt mũi sưng húp, Quý Vũ Khâm cảm thấy trong lòng có một cổ lửa giận không chỗ phát tiết, mình thích khi dễ người này, thế nhưng không có nghĩa là những người khác có thể tùy tiện khi dễ cậu ấy. Lý trí đã có chút mê muội nên Quý Vũ Khâm cũng không quản mình nói chuyện có bao nhiêu khó nghe, "Vô dụng như vậy thật không biết cậu ăn cái gì để lớn lên nữa! Rốt cuộc có còn là nam nhân hay không?! Bọn chúng đánh cậu cũng chỉ biết để người ta đánh thôi sao? Bị đánh chết rồi trừ ba mẹ cậu ra cũng sẽ không có ai đau lòng vì cậu đâu! Nếu như không phải bình thường chú Diệp dì Diệp đối với tôi tốt như vậy thì tôi mới sẽ không trở lại cứu cậu đâu!"Thiếu niên tức giận nói xong, một bên lại kéo người đang nằm ở dưới đất lên cõng trên lưng, lúc này đây y mới phát hiện người này vậy mà lại nhẹ đến thế, thật không biết là cậu ấy thích ăn đồ ngọt như vậy, đều ăn đến nơi nào rồi, cũng không thêm được miếng thịt nào, thảo nào lại bị những nữ sinh khác đố kị gần chết đi."Cảm ơn. Xin lỗi, vì đã mang đến cho cậu nhiều phiền toái như vậy." Nghe Quý Vũ Khâm mắng chửi, thanh âm hư nhược vang lên từ phía sau Vũ Khâm nghe thấy lời nói xa cách như vậy của cậu thì chẳng biết tại sao lại càng thêm nổi trận lôi đình, "Nếu không muốn chết thì đừng có nói chuyện! Nghe thôi đã thấy phiền rồi!"Diệp Thần ngoan ngoãn ngậm miệng lại, cố nén nước mắt của mình không để cho nó rơi xuống, cậu biết Quý Vũ Khâm rất ghét cậu khóc, cậu luôn thích dán lấy y, luôn mang đến phiền phức cho y, thế nhưng cũng không phải do cậu cố ý chọc cho y ghét cậu đâu. Khi còn bé vẫn tốt lắm, thế nhưng theo bọn họ chậm rãi lớn lên, cậu có thể cảm giác được, so với trước đây Quý Vũ Khâm đối với mình càng thêm lạnh nhạt và không kiên nhẫn, giống như phải mang theo mình... Là một chuyện khiến y thấy rất bất đắc dĩ. Bởi vì quan hệ giữa hai nhà của bọn họ...Ghé vào trên lưng của Quý Vũ Khâm, cảm nhận được nhiệt độ của y truyền tới trên người mình, Diệp Thần thấy mình có chút tham luyến cảm giác này... Cậu chỉ có thể nhắm mắt lại cố nén nước mắt của bản thân. Mang theo hi vọng chan chứa nhìn con đường trước mặt, ước gì nó có thể dài thêm một chút nữa... Vì đang được cõng trên lưng nên cậu cũng không thấy được, bộ dáng tâm sự nặng nề và biểu tình hơi ngưng trọng của Quý Vũ Khâm vào thời khắc này."Nhà cậu với nhà tôi cũng chưa có ai về cả, trước hết cứ đến nhà tôi đi, đỡ cho lúc chú dì trở về nhìn thấy bộ dáng này của cậu thì lại phiền toái thêm." Bất tri bất giác đã về tới nhà. Quý Vũ Khâm cõng Diệp Thần vào phòng của mình, nói."Ừm." Quý gia và Diệp gia đã chơi thân với nhau mấy đời, nhưng bởi vì công việc của người lớn rất bận rộn, cho nên bình thường trong nhà cũng không có ai ở, thường ngày chỉ có hai cậu con trai "sống nương tựa lẫn nhau", bắt đầu từ năm 4 tuổi bọn họ vẫn cùng nhau đến trường, cùng nhau về nhà, cùng nhau ăn cơm."Tự cậu xoa chút thuốc trước đi." Quý Vũ Khâm ném rượu thuốc sang cho cậu, sau đó liền đi ra ngoài. Diệp Thần ở trong phòng chậm rãi xoa thuốc cho mình, không biết tại sao, đột nhiên trong lòng lại tràn ngập phiền muộn, không đơn giản chỉ vì thân thể đau đớn. Thể Loại Hiện đại, ngọt văn, ấm áp, trước ngược sau ngọt, biệt nữu công x tiểu cật hóa thụ, H văn, 1×1, HECP Quý Vũ Khâm x Diệp ThầnEdit + Beta Tiểu Điềm ĐiềmTóm Tắt Vốn là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, vì thế hai đứa nhỏ luôn chơi cùng trai rất giỏi, làm bánh rất ngon, chắc là kế thừa tài năng từ cha nhỏ lại rất tham ăn, vì thế nên thích bám đuôi anh, còn thầm ước giá như có thể chết chìm trong sự ngọt ngào điều, em nhỏ cũng không hay biết anh trai kia cũng mơ ước em từ lâu, cực kì cực kì thích em, nhưng mà anh rất dễ ngượng ngùng, dù trong lòng gào thét lên rất muốn ăn sạch em nhỏ đáng yêu này, thế nhưng vẻ ngoài vẫn cứ cao lãnh như thế. Cũng vì anh sợ, sợ là em nhỏ biết được tâm tư thầm kín rồi sẽ chán ghét, ghê tởm mình..Cứ thế hai người đôi lúc hiểu lầm nhau, tan rồi hợp, hợp rồi tan, quanh đi quẩn lại, cuối cùng hai người cũng viên mãn bên nhau.

lại đi theo anh liền ăn em